Tứ đại mỹ nhân Trung Quốc là gồm những ai ? Đây là câu hỏi đã tồn tại qua nhiều thế hệ, luôn thu hút sự quan tâm của người yêu lịch sử, văn hóa và nghệ thuật Trung Quốc. Bốn người phụ nữ nổi bật này không chỉ được ca tụng về vẻ đẹp mà còn là biểu tượng của các giá trị văn hóa, chính trị, xã hội của thời đại của họ. Trong bài viết này, chúng ta sẽ cùng tìm hiểu sâu hơn về từng mỹ nhân và những ý nghĩa của họ trong lịch sử Trung Quốc cổ đại.
Tứ đại mỹ nhân Trung Quốc gồm Tây Thi, Vương Chiêu Quân, Điêu Thuyền và Dương Quý Phi. Mỗi người trong số họ đều mang một câu chuyện riêng, một bối cảnh lịch sử riêng, đồng thời cũng thể hiện những chuẩn mực và quan niệm về sắc đẹp, phẩm hạnh qua các thời kỳ. Hơn nữa, họ còn là những nhân vật có sức ảnh hưởng lớn, góp phần định hình lịch sử, chính trị, vị trí của phụ nữ trong xã hội cổ đại Trung Quốc. Cùng đi sâu vào từng mỹ nhân một để hiểu rõ hơn về những biểu tượng này.

Tây Thi, hay còn được gọi thân mật là Tây Tử, là một trong những đại mỹ nhân nổi tiếng nhất trong lịch sử thời kỳ Xuân Thu của Trung Quốc. Xuất thân của nàng khá khiêm tốn: một cô gái làm nghề dệt vải, sinh sống tại vùng núi Trữ La, Gia Lãm.
Sắc đẹp của Tây Thi nổi danh đến mức hình thành nên cụm từ kinh điển “chim sa cá lặn”. Trong thời gian này, nàng đã có mối tình sâu đậm với Phạm Lãi, một vị đại thần và trọng thần tin cậy của Việt Vương Câu Tiễn.
Theo giai thoại được lưu truyền, một lần Tây Thi cùng các cô gái trong thôn giặt giũ bên bờ sông. Khi bóng nàng in xuống mặt nước trong suốt, vẻ đẹp ấy đã khiến những chú cá đang bơi lội phải ngắm nhìn say mê, quên cả việc quẫy đuôi bơi, dần dần lặn sâu xuống đáy sông. Chính vì câu chuyện này, người dân trong làng đã đặt cho nàng biệt danh “Trầm Ngư”.
Vào năm 494 trước Công nguyên, nước Việt bị quân Ngô đánh bại. Việt Vương Câu Tiễn sau đó đã thực hiện “mỹ nhân kế” nổi tiếng trong lịch sử: dâng Tây Thi cho Ngô Vương Phù Sai. Nhờ kế sách này, Câu Tiễn đã có thời gian gây dựng lại binh lực, cuối cùng đánh bại Phù Sai và lật ngược tình thế, đưa câu chuyện của Tây Thi trở thành một giai thoại lịch sử lừng danh trong suốt thời kỳ Xuân Thu.

Vương Chiêu Quân, tên thật là Vương Tường, là một cung nữ nổi tiếng sống dưới thời Tây Hán. Nàng được tuyển chọn làm một trong những phi tần dâng vào cung để phục vụ Hán Nguyên Đế. Tuy nhiên, vì cương quyết từ chối đút lót cho vị họa sĩ triều đình phụ trách vẽ chân dung, hình ảnh của nàng đã bị vẽ sai lệch, cực kỳ xấu xí. Đây là lý do khiến nàng không bao giờ được Nguyên Đế để mắt tới và sủng hạnh.
Trong chuyến hành trình rời xa quê hương để hòa thân với chúa Hung Nô, vẻ đẹp tuyệt trần cùng với dáng vẻ buồn bã, ưu tư của Vương Chiêu Quân đã tạo nên một điển tích nổi tiếng: “Lạc nhạn”. Tương truyền, đàn chim nhạn đang bay trên trời đã mải mê ngắm nhìn nàng mà quên cả vỗ cánh, cuối cùng sa xuống đất.
Vương Chiêu Quân đã chấp nhận hy sinh hạnh phúc cá nhân, rời bỏ quê hương để đổi lấy hòa bình bền vững giữa hai dân tộc Hán và Hung Nô. Chính sự dũng cảm và vị tha này đã biến nàng trở thành hình tượng cao quý của người phụ nữ kiên cường trong lịch sử. Nàng không chỉ sở hữu dung nhan tuyệt mỹ, mà còn tỏa sáng rực rỡ bởi tấm lòng cao thượng và lý tưởng vì đại cục.

Điêu Thuyền là một đại mỹ nhân xinh đẹp nổi tiếng xuất hiện từ truyền thuyết dân gian Trung Hoa. Sự hiện diện và danh tiếng của nàng được biết đến rộng rãi nhất thông qua bộ tiểu thuyết cổ điển kinh điển “Tam Quốc Diễn Nghĩa”.
Vẻ đẹp say đắm lòng người của Điêu Thuyền được ví von bằng cụm từ “Bế Nguyệt” tức là vẻ đẹp quá đỗi trong sáng và hoàn hảo khiến ngay cả ánh trăng cũng phải e thẹn mà ẩn giấu đi.
Nàng sống dưới thời Hán Hiến Đế và vốn là một kỹ nữ tài sắc trong phủ của quan Tư đồ Vương Doãn. Tư đồ là một chức quan lớn, chịu trách nhiệm quản lý nhân khẩu và ruộng đất trong triều đình.
Nhờ sở hữu sắc đẹp tuyệt trần cùng sự khéo léo tài tình, Điêu Thuyền đã thực hiện thành công kế sách “liên hoàn kế” để ly gián mối quan hệ giữa Đổng Trác và con nuôi của hắn là đại tướng Lã Bố. Đỉnh điểm của kế sách này là việc lợi dụng tay Lã Bố để trừ khử Đổng Trác.
Mặc dù được xác định là một nhân vật hư cấu, không có căn cứ lịch sử chính thức, nhưng Điêu Thuyền vẫn giữ một vị trí quan trọng trong văn hóa Trung Hoa. Nàng được lưu giữ, trân trọng và đúc kết qua nhiều tác phẩm nghệ thuật, đặc biệt là các vở hí kịch nổi tiếng như Phụng Nghi Đình hay các tác phẩm liên quan đến giai đoạn Đổng Trác bị tiêu diệt.
Xem thêm : 8 NÉT VĂN HÓA ĐẶC TRƯNG NỔI TIẾNG CỦA TRUNG QUỐC

Dương Quý Phi, tên thật là Dương Ngọc Hoàn, được mệnh danh là người phụ nữ đẹp nhất và có ảnh hưởng nhất triều đại nhà Đường dưới thời Đường Huyền Tông. Nàng sở hữu một vẻ đẹp quý phái hiếm có, với làn da trắng mịn màng, thân hình đầy đặn phúc hậu, giọng nói trong trẻo cùng khí chất đài các hơn người.
Tương truyền rằng, mỗi khi Dương Ngọc Hoàn đi dạo trong vườn thượng uyển, các loài hoa cũng phải cúi đầu vì e thẹn trước nhan sắc của nàng. Chính vì giai thoại này, người đời đã đặt cho nàng biệt danh “Tu Hoa”.
Mối tình sâu đậm giữa Dương Quý Phi và Đường Huyền Tông được xem là một trong tứ đại mối tình bi tráng nhất trong lịch sử Trung Hoa. Nàng không chỉ là biểu tượng bất diệt cho vẻ đẹp tuyệt trần của phụ nữ Á Đông, mà còn là minh chứng rõ rệt nhất cho bi kịch “hồng nhan bạc mệnh”. Cuộc đời nàng kết thúc trong nỗi oan khiên và sự tiếc nuối tột cùng, khi cuộc nổi loạn An Lộc Sơn – sử gọi là Loạn An Sử – bùng nổ.
Tứ đại mỹ nhân Trung Quốc gồm Tây Thi, Vương Chiêu Quân, Điêu Thuyền và Dương Quý Phi mang trong mình những ý nghĩa đặc sắc, phản ánh vẻ đẹp đa dạng của người phụ nữ trong văn hóa, lịch sử Trung Quốc cổ đại. Họ không chỉ là tượng trưng cho vẻ đẹp ngoại hình mà còn là biểu tượng của phẩm hạnh, trí tuệ, và sức ảnh hưởng trên các lĩnh vực chính trị, xã hội. Những câu chuyện về họ đã trở thành huyền thoại, góp phần làm phong phú và đa dạng hơn về hình mẫu người phụ nữ qua các thời kỳ.
Xem thêm : KHÓA HỌC TIẾNG TRUNG ONLINE CHẤT LƯỢNG VÀ HIỆU QUẢ
Copyright © 2022 The Dragon Academy. All rights reserved.