Ở Việt Nam thời xưa có một món ăn rất kỳ lạ, đó là ếch trắng. Người ta khoét một lỗ nhỏ trên trái dừa nạo và bỏ con nòng nọc (tức con ếch con) vào trong đó rồi chôn xuống đất. Khoảng chừng 2-3 tuần sau người ta lấy lên, bổ trái dừa ra và có được một con ếch béo tròn màu trắng đục. Nhưng điều thương tâm là con ếch đó bị mù, vì suốt thời gian ấy nó sống trong điều kiện chật chội, đen tối, không có chút ánh nắng. Con ếch tuy trắng trẻo, béo tròn, nhưng nó ngoan ngoãn ngồi bất động như một chú ếch bằng nhựa. Thử nghĩ có con ếch nào muốn được trở thành như vậy không?
“Đừng buộc con trẻ đi theo cách của bạn, bởi chúng sinh ra vào thời kỳ khác với thời kỳ của bạn”
Bên cạnh những bậc cha mẹ hy sinh cả đời để con mình được ấm no, hạnh phúc, thì cũng có những bậc cha mẹ nghĩ về bản thân mình nhiều hơn nghĩ cho con cái. Thậm chí, nuôi con chỉ để sau này con nuôi lại mình. Họ tự quyền quyết định chuyện học hành, chọn nghề nghiệp và cả chọn bạn đời cho con nữa. Nhân danh tình thương, họ chẳng cần biết đến cảm nghĩ, khả năng hay khát vọng của con mình. Nếu con có phản ứng, đòi lại quyền làm chủ bản thân, thì họ kết tội là đứa con bất hiếu. Ta đã từng chứng kiến có biết bao đứa con khổ đau và cả quyên sinh vì cha mẹ.
Tôi nghĩ không có bậc cha mẹ nào muốn làm khổ con mình cả, nhưng có thể do họ không ý thức hành động thương yêu của họ sẽ mang tới khổ lụy cho con cái như thế nào. Thương nhau mà không hiểu nhau thì đó không phải là tình thương đích thực, mà đó là sự thỏa mãn nhu cầu muốn được thương yêu. Một sự đổi chác. Một sự ích kỷ. Cho nên, làm cha mẹ cũng phải học tập và rèn luyện rất nhiều, chứ không phải hễ có khả năng sinh con là trở thành cha mẹ đâu.
Khi cha mẹ ý thức được con mình không chỉ là tác phẩm của riêng mình mà còn là sự kết hợp tinh hoa từ tổ tiên nhiều đời hay năng lượng của trời đất, nó không chỉ là sự tiếp nối của mình mà còn mang theo sứ mệnh thiêng liêng của vũ trụ, thì mình sẽ bớt can dự hay nhào nặn cuộc đời con theo ý kiến nông cạn của riêng mình. Mình sẽ không muốn con mình trở thành chú ếch trắng mù lòa tội nghiệp. Mình sẽ tìm thấy hạnh phúc nơi sự vững chãi, tự do và cống hiến của con mình.
[Trích: Buổi Chia Sẻ Của Sư Minh Niệm Về Cha Mẹ Và Con Cái]